Thắp lên ngọn lửa hy vọng: Câu chuyện về chàng sinh viên mồ côi và giấc mơ công nghệ khiến triệu tim rung động

         Trong cuộc đời này, có những hạt mầm phải tự mình vươn lên từ sỏi đá khô cằn nhất. Không có bàn tay vun trồng, không có bóng mát chở che, chúng chỉ có thể dựa vào chính nhựa sống mãnh liệt bên trong và khát khao cháy bỏng được hướng về phía mặt trời. Câu chuyện của chàng sinh viên Lô Quang Trung - khoa Công nghệ Thông tin (CNTT) tại Trường Đại học Nghệ An chính là một hạt mầm như thế – một câu chuyện không chỉ về nghị lực, mà còn về niềm tin và sức mạnh diệu kỳ của lòng nhân ái. Bố mẹ đều qua đời vì bệnh hiểm nghèo, Lô Quang Trung vẫn quyết tâm đi học để thoát khỏi cuộc sống nghèo khó ở vùng cao Nghệ An, nhưng khó khăn đang bủa vây chàng trai nghèo này.

Hành Trình Bắt Đầu Từ Nước Mắt Và Những Ước Mơ Thầm Lặng

         Hãy thử một lần nhắm mắt và hình dung. Bạn là một đứa trẻ, bước đi trên con đường đời mà thiếu đi hơi ấm trọn vẹn của cả cha và mẹ. Mỗi bữa ăn, mỗi giấc ngủ, mỗi bước chân đến trường đều là một cuộc đấu tranh thầm lặng. Tương lai, với nhiều người là một bức tranh rực rỡ, thì với em, lại là một con đường mờ sương, đầy rẫy những dấu hỏi.

         Thế nhưng, trong trái tim non nớt ấy, một ngọn lửa đã sớm được nhen nhóm. Đó là niềm đam mê kỳ lạ với những dòng mã, với thế giới công nghệ đầy biến ảo. Giấc mơ được một ngày trở thành kỹ sư CNTT, được kiến tạo tương lai bằng tri thức, đã trở thành kim chỉ nam, là nguồn sức mạnh vô tận giúp em vượt qua mọi bão giông của số phận. Bằng tất cả ý chí gom góp được, em đã làm nên kỳ tích đầu tiên: đặt chân vào giảng đường khoa Công nghệ Thông tin, Trường Đại học Nghệ An.

Khi Cánh Cửa Ước Mơ Suýt Phải Khép Lại

         Tốt nghiệp THPT, Trung đậu vào Trường ĐH Nghệ An, ngành công nghệ thông tin. Hoàn cảnh mồ côi, hộ nghèo nên Trung được miễn học phí, tuy nhiên mỗi tháng chi phí ăn ở, sinh hoạt tốn khoảng 4 triệu đồng, chưa kể tiền mua học liệu. Công việc của anh trai không ổn định nên chỉ hỗ trợ một phần nhỏ cho Trung. Sau khi nhập học, Trung đi làm phụ cho một quán ăn gần trường, từ 17 - 23 giờ, nhưng mỗi đêm cũng chỉ nhận được 100.000 đồng tiền công. Sang năm thứ 2, do tự học thêm nhiều để theo kịp chương trình, Trung phải nghỉ làm thêm nên cuộc sống càng khó khăn hơn. "Em không dám đi chơi với bạn bè, cái gì thật cần thiết mới dám mua. Khi muốn mua đồ dùng học tập, em phải liều nhắn tin vay một người bà con họ hàng thân thiết ở quê, nhưng họ chỉ cho vay một ít vì gia cảnh cũng khó khăn", Trung kể.

         Giảng đường đại học là một chân trời mới, nhưng cũng là nơi những gánh nặng của cuộc sống hiện lên rõ rệt hơn bao giờ hết. Chi phí học tập, sinh hoạt cứ lớn dần, trở thành một ngọn núi vô hình đè nặng lên đôi vai gầy. Đã có những lúc, trong đêm tối cô quạnh, em tuyệt vọng nghĩ rằng mình phải dừng lại. Giấc mơ công nghệ, rực rỡ và đẹp đẽ đến thế, có lẽ đành phải gác lại, nhường chỗ cho cuộc mưu sinh khắc nghiệt.

         Nhưng cuộc đời luôn tồn tại những phép màu, và phép màu thường đến từ lòng tốt của con người.

         Thông qua một bài báo trên Báo Thanh Niên, câu chuyện của em, một câu chuyện về nghị lực lặng thầm, đã được lan tỏa. Nó chạm đến trái tim của hàng ngàn độc giả trên khắp mọi miền đất nước. Người ta không chỉ đọc một câu chuyện, họ cảm nhận được một ý chí phi thường đang đứng trước nguy cơ lụi tàn.

         Và rồi, một làn sóng yêu thương đã được tạo ra. Những tấm lòng thơm thảo từ khắp nơi đã cùng chung tay, biến những con chữ trên mặt báo thành hành động. Số tiền hơn 112.856.468 đồng đã được gửi trao.

         Khoảnh khắc em nhận được sự giúp đỡ ấy, đó không chỉ là niềm vui vỡ oà của một cá nhân. Đó là minh chứng cho một chân lý: bạn có thể cô đơn trên hành trình của mình, nhưng bạn không bao giờ đơn độc trong cộng đồng này. Số tiền ấy không chỉ là học phí, nó là niềm tin, là sự công nhận, là cái vỗ về của cả xã hội, nói với em rằng: "Hãy vững tin bước tiếp, ước mơ của em xứng đáng được bay cao."

Bài Học Vượt Lên Trên Một Câu Chuyện

         Câu chuyện này không chỉ là của riêng một chàng sinh viên. Nó là ngọn đuốc truyền cảm hứng cho tất cả chúng ta, đặc biệt là những bạn trẻ đang đứng trước ngưỡng cửa cuộc đời:

  • Đừng bao giờ để hoàn cảnh định nghĩa bạn. Khó khăn là lò luyện để tôi luyện nên ý chí thép, và chính ý chí đó sẽ quyết định bạn là ai.
  • Đừng bao giờ ngừng ước mơ. Ước mơ là ngọn hải đăng soi lối ngay cả trong đêm tối mịt mùng nhất.
  • Hãy tin vào sức mạnh của sự tử tế. Một hành động sẻ chia nhỏ bé có thể thay đổi cả một cuộc đời.

         Và nếu bạn đang băn khoăn về con đường phía trước, nếu bạn cảm thấy mình nhỏ bé và lạc lõng, hãy nhìn vào câu chuyện này. Hãy biết rằng, luôn có một nơi sẵn sàng dang tay chào đón và nâng đỡ những giấc mơ như bạn.

         Trường Đại học Nghệ An tự hào là một nơi như thế. Chúng tôi không chỉ trao cho bạn kiến thức, chúng tôi trao cho bạn một gia đình – một cộng đồng nơi sự sẻ chia, đồng hành và truyền cảm hứng được đặt lên hàng đầu. Ngành Công nghệ Thông tin không chỉ là những dòng lệnh khô khan, đó là cánh cửa mở ra một tương lai vô hạn, và chúng tôi sẽ cùng bạn đi trên hành trình chinh phục nó.

         Hãy để câu chuyện này thắp lên ngọn lửa trong bạn. Hãy tin vào chính mình, và dám bước tới. Cánh cửa Đại học Nghệ An luôn rộng mở, chờ đón những tâm hồn quả cảm và những giấc mơ lớn lao.